Những ngày Hà Nội sang thu, thời tiết dịu nhẹ, se lạnh cũng là lúc mùi hoa sữa nồng nàn đặc trưng lan tỏa khắp phố phường Hà Nội.
Hoa sữa điểm tô phố phường Hà Nội bằng màu trắng trong thanh khiết, mong manh và lịch lãm đến nao lòng nhưng hơn tất cả đó là mùi hương lãng mạn trong gió thu. Hoa sữa có mặt trên rất nhiều đường phố Thủ đô nhưng có lẽ với những người yêu Hà Nội thì có một con phố mang đặc trưng mùa hoa sữa Hà Nội, đó chính là phố Nguyễn Du. Chẳng thế mà nhạc sĩ Hoàng Hiệp viết lên ca khúc Nhớ về Hà Nội để minh chứng điều đó:
“Nhớ phố Quang Trung đường Nguyễn Du
Những đêm hoa sữa thơm nồng
Và nhớ, nhớ bao khuôn mặt mến thân
Đã quen bước chân giọng nói”.
(Nhớ về Hà Nội, nhạc sĩ Hoàng Hiệp)
Hoa sữa Hà Nội cứ thế mà nồng nàn thơm mãi trong biết bao ca khúc ngân nga, bao bài thơ da diết chứa đựng tâm tư của người dành trọn trái tim cho mảnh đất địa linh nhân kiệt, nghìn năm văn hiến.
Con đường, hoa sữa, mặt hồ, mùa thu, mùa của những loài chim tìm về làm tổ. Tất cả những chất liệu đó đã làm nên những nốt nhạc, những ca từ trong lòng nhạc sĩ Hồng Đăng. Ca khúc Hoa sữa nổi tiếng, khởi nguồn cho cảm hứng sáng tác về hoa sữa Hà thành.
“ Như hoa từng đợi nắng; Thoáng mùi hương êm đềm; Những con đường nhỏ/Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm”. (Hoa sữa, nhạc sĩ Hồng Đăng)
Lắng nghe ca khúc Hoa sữa của nhạc sĩ Hồng Đăng, ta cảm nhận được tình yêu và nỗi nhớ. Mùa thu từ lâu đã trở thành mùa của tình nhân, mùa của thi nhân và nghệ sĩ. Hoa sữa cũng tựa như những cặp tình nhân, đến hẹn lại lên chẳng thể xa rời tạo ra chất hào hoa Hà Nội.
Cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn cũng đã từng viết: “Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội, mùa hoa sữa về, thơm từng cơn gió. Mùa cốm xanh về thơm bàn tay nhỏ phố sữa vỉa hè thơm bước chân qua….” Hoa sữa kén người, vì hoa sữa không thơm nhẹ nhàng thanh khiết. Đêm Hà Nội trở gió, vẫn có thể bất chợt tỉnh giấc vì hương hoa sữa len vào tận cửa phòng. Hoa sữa nồng nàn đến vậy, nên cũng chỉ dành cho những con tim đậm sâu, biết yêu, biết sống – trọn vẹn, ý nghĩa và đầy nghĩa tình.
Vì thế mà thu Hà Nội thường man mác buồn, nỗi buồn quyện vào gió từ hương hoa sữa.
Giữa trời thu bát ngát xanh, hoa sữa đem đến cho mỗi người những cảm giác ấm áp khó gọi thành tên, tưởng gần mà kỳ thực đã xa lắm rồi. Là bởi vì trong mùa thu, đã biết thế nào là cô đơn, thế nào là xa cách, thế nào là lớn lên và trải nghiệm. Nhưng rồi cũng chính trong vòm cây hoa sữa quen thuộc, biết nhóm lên những niềm tin mới, những khao khát mãnh liệt, những cảm xúc mát lành.
Mùa đông năm nay đến muộn. Đã sắp bước sang tháng 12 mà không khí lạnh vẫn chưa tràn về. Vậy nên, hãy tranh thủ gác lại công việc, học hành để đường hít hà nốt vị Thu, để không bỏ lỡ một hương thơm của đất trời Hà Nội. Hoa sữa vẫn luôn vậy, vẫn nhẹ nhàng vương vào lòng người một nỗi niềm khó tả, vẫn lắng đọng lại niềm thương cứ đầy đầy vơi vơi.